Thứ Ba, 10 tháng 11, 2020

Cuộc đời không buồn tẻ

Nhân chuyện chị Thảo VJ không phải chị Thảo Lam lọt vào danh sách quyền lực gì đó, đứng trên chị Hillary, đồng thời nhân một bạn của mình đang kể chuyện Vietjet dồn chuyến, mình nhớ lại vài kinh nghiệm của mình với Vietjet, để các bạn thấy rằng cuộc đời của mình không hề buồn tẻ.

Một lần từ Hà Nội về, chuyến bay của mình lẽ ra cất cánh lúc 19:00 thì sáng hôm đó mình nhận được thông báo chuyến bay được dời qua...sáng hôm sau. Mình không có nhu cầu dời chuyến bay qua sáng hôm sau lắm, vì phải về tối đó, để sáng hôm sau còn đi học, đi làm, chứ ai lại giờ đi học đi làm mà chầu chực ở sân bay làm gì. Thế là mình gọi vào hotline của Vietjet. Hotline của Vietjet chắc cũng giống như hot boy, hot girl gì đó, đắt hàng kinh, chờ tầm 20 phút thì có người bắt máy. Trò chuyện tao nhã với bạn tổng đài viên của Vietjet một lúc yêu cầu bạn ấy cho mình về SG trong tối hôm đó, thì mình nhận ra mình phạm một sai lầm khủng khiếp, đó là mình gọi cho Vietjet bằng điện thoại bàn, tức không phải số điện thoại di động đã cung cấp cho Vietjet lúc mua vé. Để đổi được giờ bay, mình cần phải gọi lại vào hotline Vietjet bằng số mình đã đăng ký. Mình gọi lại, lần này may hơn hẳn, chỉ 15 phút thì đã có người tiếp mình. Kỳ cạch mãi thì mình cũng đổi được giờ bay về khoảng 11 giờ đêm. Rõ ràng tối đó VJ vẫn có chuyến bay, nhưng không hiểu sao tự ý đổi giờ bay của mình sang tận sáng hôm sau. Mình nghĩ mãi, nghĩ mãi, cuối cùng phỏng đoán rằng VJ lo khách hàng là mình buồn, không có chuyện gì làm, nên tạo cớ để tâm tư mình xao động cho đỡ buồn.
Bẵng đi một thời gian dài, đời mình cũng đủ xôn xao nên mình không đi VJ. Cho đến gần đây, mình đặt vé cho một người quen đi Hà Nội. Kể từ ngày đặt vé, thì cứ khoảng 3 ngày một lần, mình nhận được email từ VJ, yêu cầu mình kiểm tra xem là minh có thay đổi lịch trình gì không, nếu không thì...thôi. Tổng cộng mình nhận được bốn hay năm lần gì đó, VJ quả nhiên chu đáo, quan tâm đến khách hàng, chỉ mỗi tội mỗi lần nhận mail thì khách hàng thắc thỏm, không biết chuyến bay của mình có bị đẩy qua ngày hôm sau không. Rồi thì cũng đến ngày bay, người quen của mình ra sân bay, và ra đó thì được biết chuyến bay trễ một tiếng. Có một tiếng thôi, chuyện nhỏ như con thỏ.
Giờ thì mình biết chắc rồi. Cứ khi nào mình thấy đời mình bình an, phẳng lặng quá, thì mình sẽ bay Vietjet một chuyến. Biết đâu sẽ có cảm hứng viết tiểu thuyết cũng nên.

Một năm chạy bộ

Một năm chạy bộ Người ta nói nhiều, rất nhiều về những điều tuyệt vời của chạy bộ. Người ta lại hiếm khi nói chạy bộ có thể tệ hại như thế n...